Want to know more?

Sample 1
Người đã cất lời, như một bản âm hưởng tràn ngập những nốt trầm câu dẫn, mời gọi ác quỷ trong cơn say nồng nàn. Cơ thể em trườn lên bộ âu phục trắng tinh khôi đầy tội lỗi, bàn tay mảnh khảnh, tượng trưng cho mãng xà cư ngụ tại vườn địa đàng, cuốn lấy cổ ngài Công tước với vẻ lẳng lơ của một thằng điếm quyến rũ.Một khoảnh khắc thoáng vụt qua, hắn cảm giác bản thân trở về hình hài con người. Máu thịt nóng hổi chảy trong mạch máu, đầu óc như bị hàng ngàn cơn gió thổi tung lên, khiến cho mọi suy nghĩ tầm thường trở về đúng nghĩa tầm thường của nó. Tựa như một đóa thược dược, xinh đẹp như những lời dối trá, em trao cho kẻ tội đồ một cái ôm mời gọi, dù nhục dục nhưng phủ kín hơi ấm. Nhẹ nhàng, chầm chậm, từng chút một, nhấm nháp mầm mống nghi ngờ nảy ra, cho đến khi đầu óc hắn chỉ còn lại gương mặt tinh xảo của linh hồn chưa biết tên.Ôi thưa Chúa, Người không thể làm vậy với ta.Cái bẫy Người gửi đến thật hiểm hóc. Nếu thiên thần đến và ôm lấy cơ thể nhỏ gầy kia sớm hơn, có lẽ em đã cứu rỗi được ta. Tất cả là lỗi do Người, hỡi kẻ muộn màng! Tội đồ ta, với đôi môi và đôi bàn tay nhuốm máu, đã sớm không thể xá tội. Và ta, với lời thề độc in hằn trong trái tim quỷ dữ, chưa bao giờ, dù chỉ một chút hơi tàn le lói, hối hận về điều đó.Mọi đắm say dần tan biến khi ngọn lửa phẫn nộ bắt đầu sôi sục, chực chờ để trỗi dậy. Ngài Công tước tỉnh lại khỏi giấc mơ đắm đuối sau cơn mưa rào mùa hạ. Dù cho hắn thì thầm với lòng rằng những cảm xúc thấp thỏm, bồi hồi chỉ là thứ phù phiếm rẻ mạt, nhưng vết thương lòng từ hồi ức xa xôi lại khó để lành lại hơn bất cứ vết sẹo nào.Che đậy và nhồi nhét mọi cảm xúc vào bên trong chiếc hộp Pandora, như chưa từng có cuộc đấu tranh trong tâm trí, Leon vẫn khoác lên dáng vẻ tao nhã, lịch thiệp của một quý ông thời Âu Cổ. Hắn đưa em - linh hồn hiểm hóc kia, từng bước theo lời khiêu khích hư hỏng, cùng các cặp đôi khác bước lên giữa trung tâm sảnh khiêu vũ.“Lúc này, em chẳng thể từ chối ta được nữa, phải không? Hãy cho ta biết tên của em, kẻ xa lạ kính mến.”"Gọi tôi là Lars, thưa ngài."Điệu Valse bắt đầu nổi lên, khúc giao hưởng khởi đầu cho khoảnh khắc quý ngài đạo mạo và linh hồn gian dối chẳng thể tách rời. Nhịp điệu đôi ta hòa hợp đến kì lạ, cứ như thể em đang thay Chúa - kẻ em hiến dâng tâm hồn và thể xác cho, cầu nguyện và rửa trôi từng lớp tội lỗi trên thân quỷ. Ruột gan hắn, tựa thể bị nước thánh tẩy rửa, nóng ran và rát bỏng trong ngọn lửa ngàn độ. Leon chưa bao giờ đam mê sắc dục, chỉ là em, bằng sự uyển chuyển và quyến rũ của mình, hình hài Lars trong mắt hắn đẹp đến khó thở.Nhưng người biết không, hắn đâu thể tha thứ cho sự tinh ranh kia một cách dễ dàng.Linh hồn nhỏ bé cả gan trêu đùa với sự tồn tại của một con quỷ, có vẻ em chưa nếm trải hương vị trừng phạt từ hắn. Trong đầu lẳng lặng gợn ra một đợt sóng nhỏ, Leon khẽ nhếch môi cười. Đối phương vẫn chẳng hay rằng trước mặt người, tên ác ma đã tạo sẵn bẫy chờ em bước vào, kiên nhẫn đợi chờ đến khi thu con mồi vào lưới như một thợ săn thực thụ.

Sample 2
Đê mê trong cơn say nồng của hương Executive Gold, làn khỏi che phủ gương mặt của kẻ bí ẩn quyến rũ, nhưng chẳng thể phai mờ chất giọng cám dỗ như thể hiện thân của hoàng tử Asmodeus.Thanh âm cười khúc khích, kẻ lạ mặt thì thầm vào tai tên đồ tể. Nếu gã là một thiên thần khác do Chúa gửi đến, có lẽ người đang cười nhạo trước sự nhục nhã hắn tự chuốc lấy cho bản thân, xứng danh cho kẻ tội đồ phải chấp nhận quả báo. Và dù vậy, tên đồ tể chẳng hề hoài nghi sự nhân từ của thánh thần, bởi lẽ nếu Chúa lựa chọn bỏ rơi hắn, con quỷ đã sớm rơi xuống đáy giếng chứa đầy sự phỉ nhổ từ kẻ thù.Từ từ hạ lưỡi dao xuống, Decanus lảo đảo lùi lại, ngồi lên chiếc sofa duy nhất trong căn phòng, tham lam hít lấy không khí đầy nặng nhọc, bao gồm cái mùi Executive Gold chết tiệt mà tên sứ giả địa đàng kia phả ra. Mơ hồ và hỗn loạn, đau đớn và hưng phấn. Bên trong cơ thể của quý ngài nước Đức chẳng phải máu thịt bình thường, đó là cuộc đấu tranh của hàng ngàn con bướm đang cắn xé trong bụng, tranh nhau quyền lợi và thuộc địa để điều khiển cái xác tàn phế. Kẻ thông minh và thức thời như Decanus biết bản thân chẳng thể trụ được lâu, nào có thời gian để suy ngẫm và đổ lỗi khi lí trí sẽ sớm tê liệt theo từng phút đồng hồ. Hắn cần hoàn thành nốt cuộc làm ăn cuối cùng trong ngày.“Anh muốn trao đổi cái gì? Tiền bạc? Hay một vài mối hợp tác, chút bí mật bẩn thỉu?”Và dĩ nhiên, sự hiện diện rực rỡ của đóa hoa đỏ xinh đẹp trong phòng, hắn chưa hề quên người đầu tiên Chúa gửi đến cho con quỷ bám lấy, bất đắc dĩ bị kéo vào mớ rắc rối. Bàn luận về lòng thương cảm với một tên ác ma khá phù phiếm, cậu ta đã rơi vào tay Decanus, cậu sẽ phải phục tùng kẻ lạ mặt kia như một lẽ dĩ nhiên. Bởi không đời nào tên độc ác sẽ phải chấp nhận hình phạt một mình.“ Tôi không nghĩ bản thân thiếu bất kể thứ gì trong những điều em nói. Chúng ta giống nhau, đều là hạng người biết bán buôn xảo trá.”Gã con lai không tên, với cặp mắt xanh lả lơi, mái tóc đen lòa xòa dưới vầng trán đầy buông thả. Gã biết giá trị của bản thân, Decanus có thể chắc chắn điều đó. Gã có thể lớn tuổi hơn, nhưng vẻ phong tình lịch lãm của quý ông đã khiến thời gian thất bại trong quá trình biến người đàn ông thành một tên xấu xí già nua. Trong mắt tên đồ tể nước Đức, dưới sự dẫn dắt của thứ thuốc quái gở, gã giống như một thằng điếm hạng sang ngon lành đang mời gọi tên ác ma giải thoát bản thân khỏi sự bức bối đầy thống khổ.- “Có lẽ điều tôi thiếu nhất lại là chút lửa tình nơi các em đấy. Chúng ta vui vẻ một đêm, em thoát khỏi nơi này mà không mất một xu, còn tôi thì cũng vơi bớt cô đơn. Thế nào? Đây là một cuộc trao đổi chỉ có lời không lỗ đấy.”Liệu đó là một cạm bẫy ngọt ngào, hay là món quà Chúa gửi đến? Gã đàn ông đây chẳng phải thiên thần ngự trên địa đàng, cũng chẳng phải phần thưởng quý báu tự rơi xuống. Ồ, tên đồ tể biết gã là gì đấy, ngay cả trong cơn say không tỉnh táo. Gã là Pied Piper - Người Thổi Sáo Thành Hamelin. Đâu hề vô hại như dáng vẻ ôn hòa, người đàn ông có thể cứu lấy Decanus chỉ với vài lời trêu đùa dối trá, nhưng gã cũng có thể trở thành thứ tà ma đáng sợ khi quý ngài nước Đức dám bội ước. Nếu những gì tên đồ tể phải trả giá cho sai lầm là ái tình nhục dục, hắn sẽ vui lòng đón nhận lấy nó như một đứa con thành kính nhận lỗi.Kiềm xuống cơn thèm khát chực chờ rực cháy trong bụng, Decanus đứng dậy, bước về phía hiện thân Pied Piper, lưỡi dao trên tay một lần nữa chĩa lên ngực gã đàn ông đạo mạo. Sắc đỏ ửng nhẹ trên gò má nam tính, ánh mắt gã trai tối xuống bởi dục vọng cháy âm ỉ, âm thầm theo dõi lưỡi dao nghịch ngợm trên lớp áo sơ mi mỏng manh. Chứng kiến gã đàn ông làm chủ ngày càng hạ mình trước sự điều khiển của tên đồ tể, vẻ quyến rũ của sự phục tùng chỉ hiện ra như một tia sáng nhỏ le lói, nhưng đủ khiến cổ họng Decanus trở nên khô khốc:"Đừng trêu đùa với thứ anh chưa nắm rõ, quý ngài thương nhân. Nếu theo lẽ thường, có lẽ tôi đã tặng cho anh một vết sẹo xinh đẹp ở cổ, nhưng hôm nay lại là ngày may mắn của anh.”